MẸ ƠI! CHÚNG
CON VIẾT VỀ MẸ
TÔN KÍNH MẸ
CHA
Đạo làm người: thảo kính Mẹ cha
Lo phụng dưỡng, mới là con ngoan
Biết ơn Cha Mẹ vô vàn
Sinh thành, dưỡng dục
đầy tràn yêu thương
Đi khắp nẻo muôn phương trời đất
Nhớ quay về hoàn tất phận con
Mẹ Cha già yếu hao mòn
Sức tàn, lực kiệt, mỏi
mòn đợi trông
Hãy về đi! Cha mong, Mẹ đợi
Công các Ngài vời vợi non cao
Sống sao hiếu thảo
dâng trào
Để cho nhân thế nhìn
vào noi gương
VINH SƠN
ĐẠO LÀM CON
Tạ ơn Thiên Chúa nhân lành
Ban ơn hồng phúc như cành trổ hoa
Đời con có Mẹ, có Cha
Yêu thương con lắm, đậm đà thâm sâu
Cho dù đi khắp nơi đâu
Nhớ về Cha mẹ dãi dầu vì con
Công Cha ví tựa núi non
Tình mẹ lai láng còn hơn biển trời
Sống sao trọn vẹn kiếp người
Thờ Cha, kính Mẹ: sáng ngời Đạo con
BẠN TRƯỜNG BÁC ÁI
LỜI RU CỦA MẸ
Lời Mẹ ru, con hằng ghi nhớ
Cả cuộc đời nhớ mãi Mẹ ơi!
Hôm nay cất bước vào
đời
Hành trang Mẹ tặng là
lời Mẹ ru
Con tiến bước cho dù gian khó
Vạn nẻo đường có Mẹ cùng đi
Vững tâm, con chẳng ngại gì
Mẹ luôn nâng đỡ, lo
chi nhọc nhằn
Cũng có lúc đôi lần con nản
Mẹ ủi an, con ráng cố lên!
Tinh thần nghị lực
tăng thêm
Lòng tràn vui sướng,
êm đềm thảnh thơi
Mẹ kính yêu! cho đời tươi thắm
Tiếng ru Người đã thấm tâm tim
Đời con nhớ mãi như in
Lời ru của Mẹ, con xin
khắc lòng
HOÀI THANH
NHỚ MÃI LỜI RU CỦA MẸ
Lời ru của Mẹ năm nào
Đã thành máu thịt hòa vào trong con
Bao năm con lớn con
khôn
Lời ru của Mẹ giúp con
thành người
Mẹ là tất cả trên đời
Con hằng ghi nhớ những
lời Mẹ ru
*
Có những lúc, chu du
khắp xứ
Để Mẹ hiền lòng cứ nhớ
thương
Ngày con trở lại quê
hương
Mái nhà trống vắng,
con đường trống trơn
Mẹ đã mất trong cơn
bệnh nặng
Vẫn còn đây kỷ niệm
tặng con
Chỉ là một túi cỏn con
Mà sao chất chứa còn
hơn bạc vàng
Bên mộ Mẹ, con bàng
hoàng hối hận
Cả cuộc đời, Mẹ tận
tụy nuôi con
Giờ đây duy nhất chỉ
còn
Lời ru ngày ấy thật
giòn thật êm
Rồi mai con sẽ lớn
thêm
Lời ru vẫn mãi êm đềm
như xưa
THANH TRẦN