MƯA THU THƯƠNG
NHỚ
Đã sang tháng 9 một tuần
Thu về man mác, tâm thần
thảnh thơi
Nắng thu trải nhẹ muôn nơi
Lá vàng xào xạc rụng rơi khắp
đường
Thế mà mưa cứ vấn vương
Sáng trưa chiều tối, tưởng
dường qua đêm
Mưa không lớn, rất êm đềm
Lơ phơ, lất phất, càng thêm
chạnh lòng
Bước đi trên phố thong dong
Để cho kỷ niệm đương không
trở về
*
Thu xưa đầm ấm tràn trề
Bạn bè hội ngộ cùng về bên
nhau
Không gian thoáng đãng muôn
màu
Thân thương thắm thiết tâm
đầu hiệp hoan
Một lòng, một dạ kết đoàn
Trao nhau lời ước vô vàn
thiết tha
Bảo rằng: dù có cách xa
Trước sau như một, mặn mà mãi
thôi
*
Giờ đây cách biệt xa xôi
Người đi phương ấy, để tôi
một mình
Trong tim còn mãi bóng hình
Làm sao phai được vì tình
chứa chan
Thu xưa mộng mị nắng vàng
Thu này lạnh lẽo vì toàn thấy
mưa
Lối xưa còn đó vẫn chừa
Mong người trở lại cho vừa
lòng nhau
Thời gian lặng lẽ qua mau
Tình xưa còn đấy! Dễ đâu phai
mờ
Mượn trang Blog viết dòng thơ
Nơi này mình vẫn đón chờ đợi
mong
Nhớ nhung gói gọn trong lòng
Nhìn mưa rơi mãi mà trông
khắp trời
Cầu mong trong suốt cuộc đời
Biết thương biết cảm với
người với ta
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]